Hoắc Đông Thần nghiến răng ken két, khuôn mặt không có biểu cảm của thường ngày nay lại vặn vẹo đến khó coi, chân mày nhíu chặt đến sắp đụng vào nhau. Đôi mắt hắn hiện lên tia chết chóc đầy lạnh lẽo, đến cả Phỉ Y Hân đang say ngủ cũng có cảm giác nguy hiểm, cơ thể bỗng chốc run nhẹ một cái.
Bàn tay của Hoắc Đông Thần siết chặt, chén canh giải rượu như sắp vỡ đến nơi. Hoắc Đông Thần trực tiếp ném thẳng nó đi nơi khác, ôm chặt cả người Phỉ Y Hân mà hôn!
Phỉ Y Hân mơ mơ màng màng cảm thấy môi lưỡi hơi đau, là... ai? Khó thở! Khó thở quá!
Hoắc Đông Thần không màng đến cảm giác của cô, hai tay vẫn gắt gao ôm đến cô sắp tan ra, vì động tác quá thô bạo, hàng cúc xéo trước ngực cô gần như bung hết cả.
Hoắc Đông Thần hôn mà như cắn, tư vị này từ lần trước hắn đã khao khát muốn được nếm thử lần nữa, giờ đây lại chỉ thấy cơn thịnh nộ lấn át cả việc muốn từ từ thưởng thức.
Hắn hôn quá cuồng nộ, Phỉ Y Hân hoàn toàn không thể chống đỡ, không có cơ hội để hít thở một chút không khí nào!
Đến khi Hoắc Đông Thần trấn tĩnh lại một chút mới chịu thả môi cô ra, Phỉ Y Hân cũng mềm yếu mà thở dốc, dựa cả vào ngực hắn, hai mắt mơ màng đã không thể nhận thức được chuyện gì đang diễn ra nữa.
Dáng vẻ say ngủ mềm yếu trước mặt này bỗng chốc khiến Hoắc Đông Thần càng thêm tức giận, ngón tay thon dài nhanh chóng cởi từng cúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ban-giuong/437236/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.