Đối với Doãn Văn Trụ mà nói, cuộc đính hôn này vốn chính là một cuộc giả dối, làm sao lại có thể nói thật lòng?
Vì vậy lại đưa đi một người.
Nhưng người kế tiếp đứng trước mặt Doãn Văn Trụ lại khiến anh không khỏi nhíu mày.
"Doãn Văn Trụ, thật sự anh vẫn làm thương tổn đến Phương Thê."
"Không phải anh cũng vậy sao, hơn nữa giữa tôi với cô ta đã thanh toán xong, cũng không tính là cái gì."
Nghe được lời nói của Tần Tiêu Nhiên, đáy lòng lại không khỏi co rúc nhanh mấy phần.
"Ha ha, chúng ta chung quy là người qua đường của cô ấy thôi."
Tần Tiêu Nhiên cười cười, liền đi về trước, khi đi qua bên người Doãn Văn Trụ, lại nói rất nhỏ: "Bạn bè của anh thật đúng là không ra hồn. Còn nhớ rõ lần kia không? Tôi gọi điện thoại cho Phương Thê, là có người tên là Quý Thư muốn tôi làm như thế. Nói là muốn thấy Phương Thê rốt cuộc thích người nào? Tôi liền muốn cá cược một lần, chẳng qua tôi thua."
Sau khi nói xong, anh mới rời đi.
Anh đối Phương Thê là ưa thích đi.
Tuy nhiên lại không có phần dung khí và kiên nhẫn như cô.
Hơn nữa anh biết loại tâm tình bị một người mình không thích dây dưa, anh nghĩ có lẽ cô cũng không thích như vậy.
Anh không có cái loại kiên nhẫn chờ đợi đó, cho nên có thể làm đúng chính là không đi dây dưa mà thôi.
Có ít thứ, bỏ lỡ chính là bỏ lỡ.
Có lẽ giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956289/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.