Cáo biệt Doãn Văn Thận và Thím Vương, anh lại đi vào Phương Thê.
Lúc đi tới cửa, tay mới vừa chạm lên chốt cửa lại bởi vì cuộc nói chuyện bên trong mà dừng lại động tác.
"Thê Thê, em thật sự quyết định?"
Tư Mị nhìn Phương Thê với vẻ mặt bình tĩnh hỏi.
Cô bình tĩnh khiến anh đau lòng.
Cho dù chỉ có anh, Cô cũng chưa từng lộ ra một tia một đau lòng nào.
Chẳng qua là thật sự không đau lòng sao?
Ai cũng biết không thể nào không đau lòng.
Chẳng qua là Cô không muốn làm cho bất luận kẻ nào thấy cô mềm yếu thôi.
"Ừ, lúc trước không phải đã nói qua sao? Hoặc là bắt đầu lần nữa, hoặc là hoàn toàn buông tha."
Dũng khí luôn là có hạn.
Một lần lại một lần thất vọng sau, Cô cũng sẽ mệt mỏi.
Cô muốn đi tin, tuy nhiên nó không có lý do tin tưởng.
Hoặc là nên nói cũng không dám đi tin tưởng nữa, sợ đây chỉ là lại một cảnh tượng huyền ảo, sẽ rất nhanh tiêu tán.
"Ừ, em quyết định là tốt rồi."
Tư Mị tự nhiên sẽ không giúp Doãn Văn Trụ nói chuyện.
Sau đó là trầm mặc lâu dài.
Phương Thê không mở miệng, chẳng qua là chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Cô muốn nghỉ ngơi thật tốt, không thể bởi vì chính mình mà lần nữa thương tổn cục cưng nữa.
Lần này, Cô cũng tự trách, không có bảo vệ tốt bé.
Về sau, Cô chỉ muốn cùng cục cưng trải qua quảng đời.
Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956267/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.