Người nọ là cố ý, tuyệt đối là cố ý.
Nhưng mà nghĩ đến một lần kia, mặt của Phương Thê vẫn là nhịn không được nóng lên.
Cô không thừa nhận, khi đó chính bản thân cô, tại sao lại bị dụ dỗ, làm ra chuyện mắc cỡ như vậy.
Lần đầu tiên chủ động, Phương Thê dĩ nhiên cũng muốn một quá trình thích ứng.
Chỉ là khi đó chính anh, thật rất mê hoặc lẳng lơ.
Thì ra nam sắc cũng mê người như vậy, cho nên bị dụ hoặc anh rồi.
"Thê Thê, mặt em làm sao lại đỏ như vậy? Có phải nghĩ tới điều gì không?"
Doãn Văn Trụ tiến tới bên tai Phương Thê, cơ hồ là dán lên lỗ tai Phương Thê nhẹ nhàng nói: "Có cần anh dâng hiến mình ra, để cho em ——"
Lần này còn chưa có nói xong, cái miệng của anh liền bị Phương Thê bưng kín.
Mặt cô đỏ bừng nhìn chằm chằm anh: "Không cho nói."
Mắt của anh nhìn khuôn mặt đỏ bừng của cô, cảm giác mình tựa hồ thật sự có xung động.
Mới vừa rồi rõ ràng chính là muốn trêu chọc cô, nhưng Thê Thê của anh làm sao lại đáng yêu như thế?
Căn bản là đang dụ dỗ anh a dụ dỗ anh.
Chỉ là tựa hồ từ lúc bắt đầu, Cô đối với anh mà nói chính là một sự hấp dẫn.
Anh không nhịn được duỗi lưỡi nhẹ nhàng liếm lòng bàn tay của cô.
Phương Thê vội vàng đem tay rụt về, nhìn chằm chằm anh nói: "Doãn Văn Trụ, anh còn như vậy em không để ý tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956132/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.