Phương Thê liếc mắt nhìn người ở chỗ không xa, cười gật đầu: "Ừ."
Đây chính là Sunshine của cô, ánh sáng hạnh phúc của cô.
"Mình nghĩ mình hiểu ý nghĩa của tên thương hiệu này rồi, rất hạnh phúc, rất tốt đẹp."
Theo ánh mắt của cô nhìn lại, có người cười nói.
"Ừ, tôi cũng vậy hi vọng tất cả người mặc trang phục của tôi cũng có thể tìm được Sunshine thuộc riêng mình."
Đây cũng là hy vọng lúc cô lấy tên này.
"Ừ, vậy thì không quấy rầy gia đình cô nữa."
Mấy cô gái nhìn Doãn Văn Trụ bên kia một chút, sau đó vừa cười rời đi.
Họ trước khi đi, Phương Thê cũng liên tục cảm tạ họ ủng hộ cô.
Đối với người thiết kế mà nói, có người ủng hộ, đó chính là thu hoạch lớn nhất.
Đợi người đi hết, Doãn Văn Trụ mới ôm tiểu Lạc Lạc đi tới, nói có mấy phần ghen ghét: "Thê Thê rất được chào đón, anh thật đáng thương."
Tâm tình Phương Thê rất tốt, nhón chân lên hôn lên gò má anh một cái.
"Em sẽ không làm như vậy với người khác."
Có lúc nhìn anh như một đứa trẻ con, cô cảm thấy thật đáng yêu.
Đây là vẻ mặt ở trước mặt cô anh mới lộ ra, có lẽ đây chính là một cái tôi khác núp ở trong thân thể của chính mình.
Doãn Văn Trụ cũng nghiêng đầu ở trên mặt Phương Thê hôn một cái: "Anh cũng vậy sẽ không đối với người khác làm như vậy, anh là dành riêng cho Thê Thê."
Lúc trước tuổi trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956129/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.