"Không được, anh có ân phải trả."
Anh vừa nói chuyện, tay cũng là từ phía trên từ từ trượt xuống.
"Anh cũng sẽ giúp Thê Thê toàn bộ rửa sạch sẽ."
Phương Thê bắt được tay Doãn Văn Trụ hướng xuống, nói có chút cầu khẩn: "Trụ, em tự tắm."
Như vậy cảm giác quá quái rồi.
Anh khẽ cắn một chút vành tai cô xem như trừng phạt: "Không được."
Động tác trên tay không ngừng lại.
Phương Thê muốn ngăn cản, cũng không thể ra sức, dù ở Italy trở nên mạnh hơn, nhưng vẫn không ngăn cản được anh.
Cũng có lẽ bởi vì là anh, cho nên không xuống tay được.
Vì vậy cuối cùng, Phương Thê mặc cho Doãn Văn Trụ tẩy được sạch bóng, cũng thuận tiện tẩy được một chút hơi sức cũng không có rồi.
Sau đó nữa, từ phòng tắm đến trên giường.
Đêm đã khuya, nhưng người khác còn là vô tâm ngủ.
Anh chống thân thể nhìn người phía dưới, ánh mắt lưu chuyển, từ trên mặt đi xuống, mãi cho đến dưới chân, tựa hồ thật muốn đem mọi thứ của cô cũng khắc ở trong đầu mình.
"Thê Thê, anh yêu em."
Anh cúi người, ở bên tai cô nói lời dịu dàng.
Bởi vì yêu, cho nên không thể không có cô.
Bởi vì yêu, cho nên làm thế nào cũng muốn không đủ cô.
Cũng bởi vì yêu, liền muốn cả đời cũng ôm lấy Cô như vậy, cùng nhau răng long đầu bạc, cùng nhau Thiên Trường Địa Cửu.
Phương Thê cố hết sức mở mắt, nhẹ nhàng đáp một tiếng: "Em cũng thế."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956125/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.