Giáo sư Chu là ân sư của Du Chu, một nhân vật rất tài giỏi, đáng tiếc năm ấy Du Chu tốt nghiệp ông lại bị bắt vì liên quan đến vụ án lớn nọ. Du Chu nhất quyết không tin, lúc đó còn chạy đi tìm giáo sư Chu, giáo sư Chu chẳng nói gì với cậu, chỉ bảo cậu đừng tới đây nữa. 
Bác sĩ trẻ và cậu đều học liên thông nghiên cứu sinh cùng trường, ngày xưa cũng muốn đỗ đạt làm học trò giáo sư Chu, buồn thay giáo sư Chu lại thu nhận cậu. Bấy giờ nghe ngóng giáo sư Chu xảy ra chuyện, cố tình tới chế giễu một phen. 
Du Chu cố gắng bình tĩnh, nhoẻn miệng đáp: “Ừm.” 
Du Chu rất hiếm khi gắt gỏng, nụ cười này nom hiền hòa vô ngần. Rõ ràng bề ngoài hết sức bình thường, mỗi lần mỉm cười lại khơi dậy chút cảm giác khác lạ, khiến người ta cơ bản chẳng dời mắt nổi. Bác sĩ trẻ nọ cũng nhìn đến ngơ ngẩn, đợi phục hồi tinh thần mới phát hiện Du Chu đang trả lời câu nói “Học trò cưng của giáo sư Chu”. 
Bác sĩ trẻ định mỉa mai thêm vài lời, song đương hắn chứng kiến Du Chu yếu ớt tựa nơi góc tường, bỗng chẳng thể thốt ra lời cay nghiệt hơn. Có lẽ bản thân Du Chu không hề biết, nhưng hắn đã từng nghe về việc nhậm chức năm xưa từ bố mẹ mình. Nghe đâu lúc ấy có kẻ nhờ quan hệ để chen chân vào, chiếm mất một vị trí vốn nằm trong danh sách, bố mẹ hắn đều thuộc hệ thống điều trị nên thông qua khá trót lọt, tuy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-cuu-tat-phan/3096212/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.