🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Tôi có việc bận nên lượn trước đây. Chầu này tôi khao, mọi người cứ chơi tiếp đi.” Thiệu Vinh cất giọng phá vỡ bầu không khí vui vẻ hòa thuận trong phòng bao.



Những kẻ còn lại hết sức ngạc nhiên nhìn Thiệu Vinh, đoạn quay ngoắt sang nhìn Úc Ngôn, đột nhiên phát hiện có điều gì đó đã thật sự thay đổi. Giữa Thiệu Vinh và Úc Ngôn xảy ra vấn đề ư? Trong lòng không ít người đều xuất hiện chung một thắc mắc.



Úc Ngôn chẳng hề mở miệng níu kéo Thiệu Vinh. Cậu ta hiểu rõ con người Thiệu Vinh cực kì ghét bị khống chế, mày càng muốn trói buộc anh ấy, anh ấy càng xem thường mày. Biểu cảm của Úc Ngôn hơi miễn cưỡng, song vẫn cố duy trì nụ cười trên mặt: “Nếu anh bận việc thì về trước đi.”



Thiệu Vinh đứng dậy đi thanh toán hóa đơn, tiếp theo lái xe trở về nhà. Nhà ư? Khoảnh khắc Thiệu Vinh mở cửa, trong đầu bất chợt vụt lên một chữ như vậy.



Đây là nhà?



Thuở bé Thiệu Vinh được hai cô vú em chăm sóc tận tình, ăn uống cũng có đầu bếp riêng lo liệu. Mỗi lần nhà trường tổ chức hoạt động gì sẽ có người phụ trách tới góp mặt, kế đó nhanh chóng báo cáo hết mọi tình huống cho bố mẹ hắn, hắn chưa bao giờ cảm thấy mình thiếu thứ gì.



Sau này tiếp xúc với nhiều người hơn, hắn mới nhận ra gia đình bình thường không phải như thế.



Năm ấy mười lăm tuổi Thiệu Vinh bắt gặp người bố luôn luôn lạnh lùng nghiêm khắc của mình đương âu yếm thân

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-cuu-tat-phan/3096174/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.