Gần đây Cố Thất Hải có chút phiền lòng.
Kì nghỉ hè sắp kếtthúc, mặc dù cô không phải đi học nhưng sau khai giảng, lượng khách đimua sắm chắc chắn sẽ giảm, mà cửa hàng cô đang làm việc lại chủ yếu kinh doanh quần áo của thanh thiếu niên. Buôn bán ế ẩm, các cửa hàng chắcchắn sẽ tiến hành cắt giảm nhân viên, mà đầu tiên, cửa hàng chắc chắn sẽ sa thải những nhân viên như Cố Thất Hải.
Mặc dù kiếm một côngviệc khác ổn định hơn không khó lắm, nhưng Cố Thất Hải lại muốn phần lớn thời gian trong ngày của mình sẽ dùng vào việc vẽ tranh. Nếu có thể côthực sự không muốn bỏ sở thích duy nhất này đi. Cho nên cô lại tiếp tụcđi tìm những công việc bán thời gian khác.
Nếu trước khi khaigiảng mà cô vẫn chưa tìm được việc làm mới thì chỉ dựa vào tiền vẽtranh, e rằng cô sẽ không trả nổi tiền thuê nhà.
Vì vậy nên CốThất Hải càng ra sức tìm việc. Thậm chí trong lúc ăn sáng cô cũng dùngđiện thoại lên mạng xem các thông báo tuyển dụng. Cô vừa cắn bánh bao,vừa nhìn chằm chằm vào điện thoại. Đột nhiên phía trước có một chiếcbóng đổ xuống, phía đối diện cô có một người mới ngồi. Cô ngại để chongười lạ nhìn thấy bộ dạng buồn cười này của mình nên đành phải cất điện thoại đi, tiện thể cũng ngẩng đầu lên nhìn người ngối đối diện một cái.
Cô giật mình: “Mã…”
Nhưng Mã Tu Hòa ở phía đối diện cô lại nhanh chóng đưa ngón trỏ lên môi, im lặng nhắc cô không cần lên tiếng.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-am-thu-bay/2070954/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.