Hy vọng ngài sẽ không hạ độc trong rượu.
Nhưng sau ba tuần rượu , ta mất cảnh giác.
Một là ngài ấy quả thực đều hỏi những câu hỏi hay liên quan đến dân sinh .
Hai là ta đã ở trong Hoàng cung, xung quanh toàn là thị vệ, ta có phòng bị cũng vô ích.
Rất nhanh, ta bắt đầu kể về những ngày mới ra khỏi cung, Trung Nguyên hạn hán nghiêm trọng, người dân tha hương cầu thực , dân chúng đổi con cho nhau mà ăn.
Vừa lúc đó, Mẫn Nam lại xảy ra lũ lụt , nạn dân c.h.ế.t và bị thương vô số, quan lại nhân cơ hội thu hồi ruộng tốt.
May mắn là chỉ trong vài năm ngắn ngủi này, nơi ta đi qua không còn cảnh tượng đáng sợ như ban đầu nữa.
Trái lại, nhờ Thánh thượng yêu dân , vạn dân được nghỉ ngơi dưỡng sức.
Đương nhiên, ngoài ra, ta còn kể cho ngài nghe về vải thiều Mẫn Nam, thịt cừu nướng Đại Mạc, đồ ăn nhúng nóng đất Thục, hương lúa Bắc Quốc.
Cho đến khi đêm đã khuya, ta quá mệt mỏi, thậm chí gục xuống bàn ngủ thiếp đi.
Nửa đêm, ta đột nhiên tỉnh giấc, thấy ngài đang nằm trên chiếc ghế dài bên cạnh, mặc nguyên áo ngoài mà ngủ.
Và trên người ta, khoác chiếc áo choàng lớn của ngài.
Lần trở lại cung này, ngài ấy đã chiêu đãi ta rất chu đáo.
Chia tay đã mấy năm, gặp lại ta, ngài ấy dường như rất vui.
Biết ta mê mẩn ẩm thực, ngài ấy càng sai các đầu bếp trong cung thay đổi món liên tục để làm cho ta.
Nhưng chỉ trong vài ngày ngắn ngủi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tu-phuc-sinh/4897585/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.