Ta hiện tại đang trên đường bay nhanh như tên bắn đến truyền tống trận lục giới. Ân, chính xác mà nói, hẳn là — trên không .
Cái “Lục sắc bình tử” kia….Ta cuối cùng cũng biết bên trong là cái gì rồi….
“”Nhị nguyên thuỷ,” sử dụng bên ngoài, dùng hết sau 24 tiếng bên trong tự động làm đầy. “ Sau khi nghe xong đáp án(đáp án ở đây là ý nói đến sinh mệnh là gì đấy),Bối bá đặc không hề bình luận gì,mặt không biểu tình mà ném “Lục sắc bình tử” qua.(nhị nguyên thủy: theo tớ dịch thì là hai nguyên tố nước,nhưng thôi tớ cứ để tên hán việt nhé.)
Cái này cho ta sao?
“Nhị nguyên thủy ?” Ta mở nắp bình — chất lỏng không màu không mùi, “Là cái gì?”
“Đan nhật: độc dược; song nhật: mị dược.” Bối bá đặc ngắm nghía tảng đá màu đen không biết xuất hiện lúc nào trong tay hắn, cũng không ngẩng đầu lên mà trả lời.
…Quả nhiên đều không phải cùng một cái trình độ…
“Ngài đặc biệt làm ra?” Độc dược ta còn có thể lý giải, cái mị dược kia hắn chế ra làm gì? Thỏa mãn “hứng thú” của bản thân?
“Không phải.” Bối bá đặc vẫn cúi đầu, “Có một lần trong lúc vô tình đem một vài thứ bỏ vào trong độc dược, liền biến thành như thế này,” hắn giải thích xong ngẩng đầu nhìn ta, khóe môi ngậm một mạt cười quỷ dị, “Muốn biết ta làm thế nào thử ra công dụng của dược không?”
“Không có hứng thú!” Ta lập tức cự tuyệt.
Ta cũng không hi vọng lại bị ném tới một địa phương kỳ quái khác, nhất là vì trả lời cho loại câu hỏi này.
Có điều thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tran-online/1341508/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.