Đại thụ cành lá rậm rạp đan xen, cỏ dại xanh mượt bóng bẩy khắp nơi tập hợp, dòng suối trong veo như gương sáng…
Ta đã bị ném tới trong rừng rậm nguyên thủy cảm thụ sinh mệnh?!
Cẩn thận mà thám thính xung quanh một phen,sau khi xác định chung quanh không có nguy hiểm, ta mở bản đồ hệ thống ra(chỉ hiển thị thành thị và địa điểm mà người chơi đã từng đến, còn lại đều là màn đen).
Rừng rậm nguyên thủy là nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất. Biết làm thế nào lợi dụng thì ngươi sẽ biến nó thành một nguồn sinh lực và địa điểm ẩn náu lớn nhất, mặc ngươi tung hoành; nếu như đối với nó không mảy may biết gì cả….Vậy ngươi liền cầu nguyện cho bản thân, thời gian sống có thể cao hơn 10 tiếng đồng hồ đi….
Ân, nguyên lai đây là “Dạ mị sâm lâm” nơi săn thú ở bên ngoài thành.
Minh bạch bản thân ở nơi nào, ta liền phóng tâm mà suy nghĩ câu hỏi của Bối bá đặc.
Sinh mệnh sao, hẳn là loại đồ vật gì đó rất trân quý đi.
“Xuy”, trong đầu đột nhiên xuất ra cái đáp án khiến bản thân không kìm được khúc khích cười ra tiếng.
Về sinh mệnh (sinh mạng),ta trong mười năm làm sát thủ cảm thụ được chỉ có khinh thường. Bởi vì nó có giá, có thể so đo tính toán cũng có thể mua bán. Trân quý? Xuy, có ở chỗ nào?
Xé ra một mạt cười châm biếm, ta quyết định tạm thời đem vấn đề này vứt sang một bên .
Nếu đã tới Dạ mị sâm lâm, không hảo hảo xem xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tran-online/1341507/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.