Gần đây rõ ràng tâm trạng của Vi Hoành Thạch không tốt, trầm lắng ngồi trong nhà, khiến cho người của Vi gia bước vào cũng không dám nói lớn tiếng.
Ánh mắt nhìn qua đứa con và con dâu, Vi Hoành Thạch trầm giọng nói:
- Các con cũng đã trưởng thành nên để tâm chút!
Vi Nhĩ Chí không yên lòng nói:
- Ba nói làm như thế nào thì làm như thế đó đi!
Trần Xảo Tú rất khôn ngoan lanh lợi nói:
- Ba, chúng con đều nghe theo ba.
Lúc này Vi Hoành Thạch mới khẽ gật đầu nói:
- Có một số chuyện khi ba còn chức quyền thì dễ nói, nếu ba không còn giữ được chức vị nữa, thì các con không dễ dàng như thế đâu!
Khi nói xong lời này, sắc mặt của Vi Hoành Thạch càng khó coi, nhìn đứa con trai này của mình, sự tức giận trong lòng dâng lên, cũng vì đứa con này nhập quốc tịch Mỹ, khiến cho Hô Diên Ngạo Bác nắm hoài không buông, nhất định phải lôi mình xuống ngựa.
Vi Hoành Thạch cũng biết, cho nên hai bên đã đấu nhau rất kịch liệt, hiện nay không còn một cơ hội xoay chuyển lớn, căn bản không có biện pháp thay đổi tình hình hiện nay, thủ đoạn của Bí thư Hạo Vũ kia cũng rất hung mãnh.
Thật sự Vi Hoành Thạch chưa nghĩ đến chuyện về hưu, ông ta biết rõ kết quả sau khi mình lui xuống, nhìn Tôn Tường Quân thì biết, có rất nhiều quyền hành lúc còn giữ chức, sau khi lui xuống thì không còn gì nữa.
Cầm ly trà lên nhấp một miếng, sau khi Vi Hoành Thạch đuổi hai người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/781022/chuong-1008.html