Lục Phi Phi đi ra ngoài, Ninh Tài Dương nhìn về phía Ngô Hiển Dân nói:
- Ông Ngô, chuyện này có chút lớn rồi!
Ngô Hiển Dân cũng gật đầu nói:
- Đúng vậy, đúng là không ngờ lại xảy ra như thế này, nếu chúng ta tự hành động thì đây sẽ có vấn đề!
Hai người đều là người trong chốn quan trường, đã xảy ra chuyện như thế thì lập tức trong lòng sẽ nghĩ đến vấn đề ảnh hưởng phía sau, nếu để cho những người ở Tỉnh biết chuyện này, không biết sẽ xảy ra chuyện gì đây.
Chính vì lý do này cơ hội và mạo hiểm luôn cùng tồn tại với nhau, chuyện này đã làm khó hai người.
- Ông Ngô, như vậy đi, lúc này Chủ tịch Tỉnh Cung đang họp ở thủ đô, ông ta vốn nói không tham gia, xem ra bây giờ phải đến báo cáo một chút mới được.
Sắc mặt của Ngô Hiển Dân có chút khó coi, hậu đài của y là Bí thư Tỉnh uỷ Tô Dương Tây, vừa lúc Bí thư Tô không có trong ythủ đô, thành tích trong chuyện này không phải sẽ thuộc về phía Ninh Tài Dương sao?
Mấu chốt chính là thời gian hiện nay không đủ dùng, cho dù có thông báo thì Bí thư Tô kia không chắc chắn sẽ theo kịp.
Xem xem thời gian, Ngô Hiển Dân khẽ động, mình chỉ có thể báo cáo chuyện này, không biết tình hình cụ thể ra sao mà khiến cho nhóm lãnh đạo lớn lo lắng.
- Bí thư Ninh, chúng ta chia nhau gọi điện được không.
Đây là một gian phòng xép, trong lúc cố ý vô ý hai người đi vào mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/781021/chuong-1007.html