Ở đây vừa đưa tiễn Mạnh Dân Quân và Lưu Đống Vũ về, Vệ Vũ Hinh và cha cô Vệ Hùng Phi liền tới huyện Thảo Hải.
Lần này họ đến bằng tuyến đường chính. Bí thư huyện ủy Thôi Vĩnh Chí tỏ ra rất nhiệt tình đón tiếp.
Nghiêm túc mà nói, một ông chủ lớn nổi tiếng khắp tỉnh như Vệ Hùng Phi chẳng mấy khi đến huyện Thảo Hải. Thôi Vĩnh Chí vừa đảm nhiệm chức Bí thư, đương nhiên muốn có chút thành tích. Nghe nói Vệ Hùng Phi đến đây, ông ta lập tức đến gặp Vệ Hùng Phi.
Lần này Vệ Vũ Hinh đã không còn lo lắng như lúc xuất hiện vấn đề ở công ty lần trước nữa. Toàn thân dường như đều phát hào quang sáng rõ. Diệp Trạch Đào nhìn Vệ Vũ Hinh đứng trước mặt mình với thân hình mảnh mai, ánh mắt sáng rực lên, liền khen:
- Không ngờ bạn Vệ lại xinh đẹp đến vậy!
Câu nói này có hàm ý đùa vui.
Vệ Vũ Hinh lấy tay vén tóc, liếc nhìn Diệp Trạch Đào nói:
- Chẳng lẽ trước đây tớ không xinh đẹp sao?
Nói xong còn liếc một cái nhìn quyến rũ về phía Diệp Trạch Đào.
Thấy cô gái hết sức phong tình quyến rũ, Diệp Trạch Đào tự thấy không dám lại gần.
Diệp Trạch Đào thấy Vệ Hùng Phi và Thôi Vĩnh Chí bước đến, vội nói:
- Bố cậu đến rồi kìa!
Nói xong liền ra nghênh đón.
Nhìn theo bóng Diệp Trạch Đào, Vệ Vũ Hinh khẽ giậm chân, hừ một tiếng.
Cô rất bực mình với thái độ này của Diệp Trạch Đào. Từ hồi còn học ở trường, cô đã thầm thương trộm nhớ Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-sac-si-do/780126/chuong-108.html