Trái tim cô đã bị củi khô đốt cháy hầu như không còn gì, hóa thành tro bụi.
Từ Thừa Huân lao ra khỏi phòng, anh tìm được một gói băng vệ sinh trong tủ kính ở nhà vệ sinh. Anh cầm gói băng vệ sinh chạy về phòng, bước đến bên giường, xốc tấm chăn mền đắp trên người cô lên, nhẹ nhàng dìu cô dậy, nói:
“Em thay quần áo nhanh đi, anh đưa em đi bác sĩ. Có phải em dùng thứ này không?”
Nhìn thấy băng vệ sinh anh cầm trong tay, trong lòng cô bỗng nhiên dấy lên một nỗi khổ tâm không nói nên lời.
“Quần áo của em để ở đâu? Anh đi lấy hộ em!” Anh nói.
Cô đưa mắt nhìn tủ quần áo bên giường. Từ Thừa Huân vội vã bước qua mở tủ quần áo ra, thuận tay lấy một bộ váy và chiếc áo khoác ngoài, đặt cạnh giường, rồi nói với cô:
“Anh ở bên ngoài chờ em.”
Hình Lộ yếu ớt gật đầu. Từ Thừa Huân ra ngoài, đóng cửa lại.
Hình Lộ không nhịn được nữa, cô dùng chiếc khăn tay che miệng khóc nức nở.
Sau đó cô lau khô nước mắt, thay quần lót sạch, bộ váy và áo khoác ngoài anh chọn, xỏ dép tập tễnh bước ra khỏi phòng tìm giầy.
Từ Thừa Huân nắm lấy tay cô nói:
“Không cần, anh cõng em xuống.”
Hình Lộ nói:
“Em có thể tự đi được!”
Từ Thừa Huân cúi người xuống, ra lệnh:
“Mau lên đi!”
Hình Lộ đành phải dựa vào lưng anh.
Từ Thừa Huân cõng cô xuống lầu, cô dựa đầu lên lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-nhan-lo-thuy/2216251/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.