Ta từ nhỏ đã biết, nếu không có Đại nương tử của phủ An Viễn Hầu, ta đã chết từ lâu rồi.
Khi sáu bảy tuổi, mẫu hậu thường đưa ta đến phủ An Viễn Hầu để bái kiến Đại nương tử.
Đại nương tử nấu ăn cực kỳ ngon, lại hiền lành.
Mỗi lần đến, nàng ấy đều đích thân xuống bếp làm món súp cá ta yêu thích nhất.
Nàng ấy còn dẫn ta đi vườn rau bắt côn trùng, mẫu hậu cũng không bao giờ ngăn cản.
Mỗi lần rời đi, nàng ấy đều bắt bọn ta mang theo một con gà mái.
Nàng ấy nói: “Hoàng hậu nương nương, canh gà mái hầm bổ dưỡng lắm đó, cho tiểu công chúa ăn là tốt nhất.”
Đại nương tử cho cái gì, mẫu hậu chưa bao giờ từ chối.
Hơn nữa, Đại nương tử dặn dò cách ăn thế nào, mẫu hậu nhất định đích thân xuống bếp làm cho ta.
Một năm rồi một năm nữa trôi qua, Nhị lang của phủ An Viễn Hầu đến tuổi đính hôn, nhưng ta vẫn chưa đủ mười lăm tuổi.
Nhưng mẫu hậu vẫn đích thân đến phủ An Viễn Hầu, cùng Đại nương tử định đoạt hôn sự của ta.
Tuy ta có thích Đại nương tử đó, nhưng trong kinh thành có không ít công tử ưu tú hơn Nhị lang Tống gia.
Ta hỏi mẫu hậu: “Vì sao nhất định phải là Nhị lang nhà nàng ấy?”
Mẫu hậu nói: “Trên đời này, nữ nhân có thể yêu thương con như ta, chỉ có mình nàng Hồng Liên mà thôi. Gả con cho Tống gia, cả đời con sẽ không phải chịu ấm ức.”
Lúc đó ta không tin lời này.
Ta là công chúa được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien/5212520/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.