Không chỉ Tô Kính mất kiểm soát, nhóm Vô Ưu công chúa, binh sĩ sau lưng họ cũng lần lượt té xuống Yên Vân thú. Mặt đất rung rinh như sóng trên biển.
Yêu ma ở phía xa lăn lốc đè lên nhau.
Mặt đất bỗng nứt ra, khói đen bốc lên cao khó thấy xung quanh. Nếu không có miếng che mắt thì Tô Kính không thể xem rõ bất cứ thứ gì.
Tô Kính bị hụt chân rớt xuống, hắn thuận tay chộp cổ tay Vô Ưu công chúa kéo theo, hai người cùng rơi xuống lòng đất.
Trong lòng Tô Kính chỉ có một ý nghĩ: Nếu phải chết thì đời này không chia ly nữa. Nếu lần này chết rồi còn có thể trọng sinh, có lẽ hắn có thể mang theo Vô Ưu công chúa cùng tái sinh.
Suy nghĩ của Tô Kính không phù hợp thân phận ngành khoa học tự nhiên của hắn, ý tưởng rất lãng mạn.
Hiện thực tàn nhẫn, hai người lăn xuống tạo kỵ, mặt đất nứt ra. Vô Ưu công chúa muốn nhờ vào sức mạnh áo giáp bay lên chẳng ngờ nguyên khí hỗn loạn khó kiềm giữ, đừng nói bay, muốn chủ động phát ra thuật đạo cũng cực kỳ khó khăn.
Bên dưới trống rỗng, không biết khe hở sẽ nới rộng đến mức nào. Với kinh nghiệm của Vô Ưu công chúa thì độ dày mặt đất thế giới này không đều, rất có thể bên dưới là dung nham hoặc trăm dặm đất bùn cát đá.
Khe nứt trên đất nhanh chóng nới rộng, chớp mắt đã rộng hơn một dặm. Tô Kính, Vô Ưu công chúa giảm bớt tốc độ rơi, bụi mù từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043509/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.