Tô Kính chỉ đầu kia hành lang:
- Ưng Dương đến.
Khuyển Thập Lang rụt đầu ngừng ton hót.
Khuyển Thập Lang nhìn hành lang trống rỗng, xoa ngực hết hồn:
- Thiếu gia hù ta làm chi?
Bộ dạng Tô Kính không giống như thức trắng đêm, dáng vẻ hớn hở đẩy Khuyển Thập Lang xuống lầu:
- Sau này bớt nói những lời vô dụng này đi, chúng ta đã muộn.
Quả nhiên xe ngựa đậu bên ngoài, lúc Tô Kính xuống lầu các thiếu niên đứng dậy khỏi chỗ ngồi, vừa lúc ăn xong cơm trưa.
Tô Tiên đã ở trên xe đậu trước cửa, nàng thò ra từ cửa sổ kêu Tô Kính:
- Đi mau, chúng ta phải chạy thẳng đến Phục Ma thành, các trưởng lão trong nhà sốt ruột chờ.
Tô Tiên biết muội muội mình mà rơi vào nghiên cứu cuồng nhiệt là phải sáu, bảy canh giờ mới nhớ ra còn phải lên đường.
Tô Kính không nói nhiều, càng không dám xin cho ăn bữa cơm rồi đi. Dù sao Tô Kính là cảnh giới đỉnh Tiên Thiên, ba năm bữa nhịn ăn cũng không có gì to tát.
Lên xe, thùng xe có thể chứa sáu người gồm có Mã Siêu, Tô Kính, Tô Mộ, Tô Mặc, cuối cùng thêm một thiếu niên Tô gia. Lần này đi lên là một nam nhân cảnh giới Trúc Cơ, còn khá nhỏ tuổi, ngang bằng Tô Mặc.
Thiếu niên lấy một mâm thịt nướng ra khỏi trang bị không gian đặt lên bàn ngay giữa xe. Tô Mặc nói cảm ơn, vùi đầu nhai ngồm ngoàm.
Tô Tiên cười tủm tỉm hỏi muội muội:
- Đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043368/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.