Tựa như hoa anh đào, mây khánh rắc xuống cánh hoa rực rỡ.
Tô Tiên cười nói:
- Xem ra hôm nay có việc vui lớn, nếu không đã chẳng phô trương như vậy. Chúng ta trở về đúng lúc, lúc này vào thành tu hành làm ít công nhiều.
Tô Mặc tò mò hỏi:
- Tỷ, là việc vui gì? Đã lâu rồi muội không về Phục Ma thành.
Tô Mặc không cần mặc chiến giáp bay lừa người nên không khoác áo da nữa, nàng đổi váy dài, bên ngoài khoác áo ngắn, đã có khí chất nữ nhân. Tô Mặc chỉ tùy ý bới tóc ghim trâm cài, khá đơn giản.
- Có lẽ là tên nào trùng kích Kim Đan tứ trọng thành công, hoặc đệ tử cực kỳ quan trọng thành hôn, hoặc các trưởng lão xử lý yêu ma nào đó dưới lòng đất, trời biết là chuyện gì.
Tô Kính thắc mắc hỏi:
- Yêu ma dưới lòng đất?
Nơi này còn có yêu ma?
- Phục Ma thành chắc chắn có yêu ma ứng cảnh.
Tô Tiên cười nói:
- Những yêu ma này là lúc trước hòa thượng nuôi dưỡng, ở sâu dưới lòng đất, rất khó tiêu diệt sạch. Dưới Phục Ma thành thật ra là phật khí siêu lớn, số lượng yêu ma bị trấn áp trong phật khí khó phỏng chừng. Luyện khí sĩ xuất thân đạo gia như chúng ta không thể hoàn toàn khống chế phật khí này, chỉ có thể làm từ từ.
Tô Kính nhớ ngay đến hoàng đế Khương Diễm dùng vị diện làm chiến trường luyện binh. Tô gia dùng Phục Ma thành làm đá mài dao cho đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lien-bao-giam/2043366/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.