Trải qua ngàn năm, nhân tộc đã hoàn toàn khôi phục sinh lực, dấu chân họ tràn khắp các ngõ ngách trên đại địa Hồng Hoang, vốn chỉ còn hơn mười vạn dư mạch, đến ngày hôm nay, đã thành một đại tộc có con số thiên vạn, ngay cả yêu tộc cũng không thể so được số lượng đáng sợ này.
Mà yêu tộc cũng tự động nhượng lại một phần đại địa, đa số đều đóng đô trên Thái Dương tinh, số ít, như thủy yêu không thể rời khỏi nước, là một trong số những yêu quái không thích hoàn cảnh của Thái Dương tinh, mới có thể ở lại trên Hồng Hoang đại địa, chiếm giữ tiên sơn, làm động phủ riêng cho mình, trở thành cường hào một phương.
Mấy loài yêu này thuộc loại ngoài biên chế yêu tộc, tuy không có chức vị đứng đắn, nhưng hằng năm phải nộp lên một phần thu hoạch, nhận chỉ huy, kiểm tra, xem như thủ đoạn quản lí nội tộc của yêu tộc.
Còn nhân tộc cũng có chút hữu nghị với những yêu tộc này, thậm chí có bộ lạc tự động cung phụng, làm đồ đằng theo những yêu tộc đó, cầu chúng che chở.
Thường Hi đã đem một phần còn sót lại của cây Nguyệt Quế trồng lại trên Thái Âm tinh, qua ngàn năm, dưới linh khí đầy đủ của Thái Âm tinh, Nguyệt Quế lại trưởng thành thành một đại thụ xum suê tươi tốt, chỉ còn chờ ác thức trở về, liền có thể đoàn tụ với ác thi Hằng nga.
Còn Thanh Long lúc này…. Thường Hi nhìn trên Hồng Hoang đại địa, chắc hẳn đã tới lúc Thanh Long nên xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoang-dong-nhan-yeu-hau-khong-de-lam/2373706/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.