Trong nháy mắt, cả không gian rơi vào một loại im lặng đến cực hạn, tất cả như pha quay chậm trên phim, gần như có thể thấy rõ động tác và biểu tình của mọi người – Lão Tử kinh hoảng, Thông Thiên bi thống, Thái Ất và Ngọc Đỉnh chân nhân thương tâm, Quảng Thành Tử giật mình và Vân Trung Tử khó lường.
Ánh sáng rực rỡ nhất nháy mắt nở rộ trong đất trời, chiếu sáng cả thiên địa, khi ánh sáng kia đạt đến cực hạn, lại biến thành một màu đen tinh khiết nhất, hấp thu mọi thứ xung quanh, không lưu lại bất kì dấu vết gì.
Không gian bị một cú này xe nát, lộ ra từng vết từng vết rách đen kịt, cho đến lúc này, Lão Tử và Thông Thiên mới phản ứng kịp, toàn lực bảo vệ nhân tộc, nhưng đã quá muộn, lúc nhân tộc chịu một cú đánh thật mạnh này, chỉ còn sót lại một vạn người, so với dân cư trên triệu người khi xưa, chẳng qua là một phần ngàn.
Một màn này tựa như cảnh tượng khi nhân tộc vừa sinh ra bị vu tộc đuổi giết, nhân vu yêu tam tộc đại chiến.
Lúc này Thường Hi còn chưa kịp lộ ra biểu tình trào phúng, mọi cảm xúc của hắn khi nhìn thấy chuyện xảy ra tiếp theo, cứng lại.
Hằng hà loạn lưu (dòng chảy loạn lưu chuyển) của hỗn độn đi qua, theo những vết rách kia đi vào, thổ hỏa phong thủy – bốn nguyên tố tàn phá bừa bãi trên Hồng Hoang đại địa, Lão Tử và Thông Thiên bảo vệ những nhân tộc còn sót lại, lại không hộ được cả đại địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoang-dong-nhan-yeu-hau-khong-de-lam/2373657/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.