Đế Khốc bỏ đi thọ mệnh vô tận rời địa phủ bước vào nhân gian, lại dùng công đức ân trạch vô tận cho nhân tộc, tất nhiên phải trả giá đại giới, đại giới của y, chính là giống như người thường sống một cuộc sống có sinh lão bệnh tử, có vài thập niên thọ mệnh, rồi đi vào luân hồi.
Cả đời này của Đế Khốc không có con, tâm huyết hai người hắn và Thường Nghi đều nhào hết vào những nhân tộc sót lại, bọn họ vốn đi ra từ địa phủ, vì vậy đến khi chết đi, cũng không sợ hãi, Đế Khốc giao vương vị cho một thanh niên y đã xem trọng rất lâu – Nghiêu.
Cũng từ đó khai sáng chế độ nhường ngôi, giống như ngàn năm về trước, vị trí cộng chủ nhân tộc luôn là nhường ngôi, không giống như của Hoàng Đế và Chiêu Húc, truyền thừa bằng huyết mạch.
Nghiêu tại vị bảy mươi năm, khi hắn chết đi, lại đem vị trí này truyền cho một người hiền đức – Thuấn.
Khi Thuấn tại vị, lũ lụt liên miên, Thuấn nhiều lần trị lũ nhưng không được, cuối cùng đem công tác trị thủy giao cho Cổn, Cổn trị thủy chín năm, chọn kế sách lấp kín dùng đập thành đê, nhưng hằng năm vẫn bị nước tràn vào mà sụp, Vũ – con trai y sau khi tổng kết lại kinh nghiệm của cha mình, quyết định thay lấp kín bằng khai thông, chọn khai thông sông ngòi để trị thủy.
Vì thế, khi thê tử của y sinh con y không về, khi con y lớn lên y vẫn không về, ba lượt đi qua cửa nhà nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-hoang-dong-nhan-yeu-hau-khong-de-lam/2373649/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.