Trong lúc Bạch Ngân Hoa vẫn đang ôm sự tức giận trong mình mà cầm kiếm trút hết lên những tán cây ở ngoài sân sau thì Lục Thừa Phong ở bên ngoài đã kéo Trương Y Phàm qua một bên rồi nói chuyện lại với nàng ta.
"Trương tiểu thư à, ta không biết muội và Ngân Hoa có hiềm khích gì nhưng ta thật lòng xin muội đừng tổn hại muội ấy được không?"
"Phong ca ca, ta..."
Chưa để nàng ta nói, Thừa Phong vội lên tiếng "Ta và Ngân Hoa từ nhỏ lớn lên cùng nhau cho nên ta rất hiểu muội ấy. Thật ra từ trước đến nay, tuy muội ấy cứng đầu khó bảo, tính cách thì hoạt bát lém lỉnh nhưng muội ấy chưa từng nói dối ai bất cứ điều gì. Muội ấy có thì nhất định có, nếu nói không có thì tuyệt đối không có."
Trương Y Phàm nghe xong như chột dạ, đôi mắt láo liên không dám nhìn vào ánh mắt kiên định của nam nhân trước mặt. Nàng ta cúi đầu, miệng rung rung lên tiếng "T-Ta biết rồi! Lời nói của Phong ca ca Y Phàm tuyệt đối ghi nhận."
Thừa Phong nhìn thái độ nàng ta cũng yên tâm phần nào, y gật đầu đáp "Được rồi! Muội quay về đi, ta đi dỗ muội ấy!"
"Vâng! Y Phàm xin phép đi trước!"_Trương Y Phàm nói rồi khoanh tay, nhún người nhẹ sau đó quay lưng rời đi.
Lục Thừa Phong nhìn theo bóng lưng ả, đôi mày khẽ nhíu lại, biểu cảm trên khuôn mặt tràn đầy sự hoài nghi về Trương tiểu thư này.
Lúc này từ trên cao, một ánh sáng nhỏ bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-diep-yeu/3034525/chuong-77.html