Sau hơn một canh giờ đánh đấm cùng với những tán cây, Bạch Ngân Hoa cũng đã thấm mệt mà vứt kiếm rồi ngồi bệt xuống đất. Cứ tưởng giáo huấn những cây đó xong xuôi thì nàng sẽ bớt giận nhưng cứ mỗi lần nghĩ lại đến cảnh tượng Lục Thừa Phong trừng mắt nhìn mình, nàng càng tức giận mà chửi mắng y.
"Lục Thừa Phong huynh đúng là đáng ghét. Huynh từ chối ta thì thôi đi. Lại còn vì nữ nhân khác mà chèn ép ta. Huynh nói xem ta là muội muội, vậy đây là cách hành xử của huynh đối với muội muội của mình sao? Âyyaaaa tức chết ta màaaa!"
Bỗng nhiên một giọng nói khác lạ ở đâu vang lên "Đừng tức giận nữa mà!"
Ngân Hoa bĩu môi, nhíu mày quát "Ai đấy?"
"Là ta đây nè!"
Bạch Ngân Hoa nhìn xung quanh chẳng thấy một bóng người nào, xung quanh đó ngoài những chiếc lá bị nàng đánh rớt xuống thì chỉ có Tiểu Bạch đang nhìn chằm chằm về phía nàng. Ngân Hoa hoảng loạn thu kiếm về tay mình rồi kêu lên "Là ai giả thần giả quỷ hù dọa ta? Mau chóng ra đây!"
Lúc này Tiểu Bạch nhảy đến chân của nàng, giọng nói ấy lại vang lên "Là ta, Tiểu Bạch đây!"
"Tiểu... Bạch?"_Bạch Ngân Hoa vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào tiểu bạch thố đang đứng dưới chân mình, sau đó vội ngồi xuống ôm nó lên "Ngươi có thể nói được sao?"
"Thật ra ta là bạch thố tinh tu luyện gần được trăm năm, lúc tỷ săn được ta là lúc ta đang trốn chạy một con sói trong rừng. Khi tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-diep-yeu/3034523/chuong-78.html