Công Tôn Lẫm đoán nàng mất trí nhớ thì không chừng đã quên cách chơi cờ rồi. Bây giờ chơi cờ với nàng, có lẽ có thể thắng nàng.
Quả nhiên, hắn đoán đúng rồi còn rất may mắn nữa. Thừa dịp nàng chưa rõ quy tắc đánh sai vài nước, thắng nàng ván đầu tiên.
Lần đầu tiên thắng nàng, làm hắn kích động, tự tin cũng tăng lên, vô cùng đắc ý.
Nàng nhìn cái vẻ ra oai của hắn, cuối cùng cũng nhận ra.
“Thì ra là thế. Ngài thừa cơ thật đấy, nhân lúc ta mất trí nhớ, quên cách đánh nên thắng ta?”
Nàng tỉnh ra, ánh mắt có vẻ phản đối.
“Nói hươu nói vượn! Ta là người như vậy sao?”
Công Tôn Lẫm hai tay ôm ngực, tựa lưng vào ghế sau, lạnh lùng liếc mắt nhìn nàng.
Hừ hừ, cuối cùng cũng có lần đầu tiên hắn chơi cờ thắng nàng! Ở trong lòng hắn ngửa mặt lên trời cười điên cuồng.
“Ngài thắng không công bằng, đây là lừa gạt!” Nàng bĩu môi nói.
“Binh bất yếm trá*, tiểu nha đầu.”
* Binh bất yếm trá : chiến tranh không ngại dối lừa; việc quân cơ không nề dối trá; nhà quân sự luôn phải lừa địch.
Hắn cười mắt híp lại, hai tay dang ra rõ ràng không biết xấu hổ.
Nghe vậy, nàng rũ mắt xuống, đáy lòng âm thầm co rút lại.
Hắn gọi nàng ba tiếng “Tiểu nha đầu”, tràn ngập sủng nịch tình cảm thân mật.
Nhìn hắn gọi thuận miệng như thế, không biết là cô gái nào từng được hắn yêu thương như vậy?
Nàng nhớ hắn từng nói về một người con gái trước khi xuất giá để lại bài thơ tình.
Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-dau/100436/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.