Hay đâu bể khổ tình trường, Thà xưa đừng gặp đừng thương nhớ người……
☆☆☆ ☆☆☆ ☆☆☆
Sau ngày Tôn lão gia cố ý đá đổ thùng nước, hắn liền biến mất gần nửatháng, không thấy xuất hiện. Không thấy nam nhân kia nhìn nàng làm việcchằm chằm như quản đốc nữa, cuộc sống cũng thoải mái thả lỏng không ít, nhưng không hiểu sao lại có cảm giác mất mát, cứ thấy bên người thiếu thiếu……
Vì chủ tử không ở đây nên trong phòng đương nhiên không có gì cần sửasang lại. Quản gia vốn muốn để nàng nghỉ ngơi, nhưng nàng thấy mình cũng tới đây để làm việc như mọi người, trong khi ai ai cũng cũng bận mà chỉ có nàng rảnh rỗi chẳng làm gì thì không được hay cho lắm.
Vì thế, dưới sự kiên trì của nàng, quản gia đành phải phái nàng đến thư phòng, lau thư án, giá sách. Dọn thư án rất nhanh, Hồng Đậu không yênlòng cầm khăn tiếp tục lau giá sách, hai mắt tùy ý nhìn qua đống sách ởtrên giá. Nàng phát hiện, trên giá có rất nhiều sách, trong đó nhiềunhất là binh thư.
Nàng tò mò rút mấy quyển ra lật đi lật lại, ngạc nhiên phát hiện trênmỗi quyển sách đều có lời phê rồng bay phượng múa trên mép sách củangười nào đó. Lời phê bình và chú thích rất dũng cảm có cá tính.
Nhất là binh thư, hầu như toàn là vết giở đi giở lại, trong sách chi chít chữ viết.
Lời chú thích màu đỏ nhiều đến mức khiến nàng cảm thấy lời phê ghi trên mép sách có thể làm thành một quyển sách dày khác rồi.
Trực giác nói cho nàng rằng mấy quyển sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-dau/100435/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.