Du Hữu Lượng để bóng người mất hút, lửa giận công tâm mà phải né tránh chưởng phong. Chàng nằm rạp xuống đất. Trong khóe mắt cơ hồ tóe lửa.
Bỗng thấy đối diện là hai nhà sư đứng đó đều vào trạc năm mươi tuổi. Nhà sư mé hữu quát lên:
- Thí chủ! Thủ đoạn của thí chủ thật là tàn độc!
Du Hữu Lượng tức đến uất người, chàng hít hai hơi chân khí miệng lẩm bẩm:
- Du Hữu Lượng! Du Hữu Lượng! Ngươi không thể lầm lẫn mãi được.
Rồi chàng cười lạt hỏi:
- Đại sư đã trông thấy tại hạ động thủ giết người chăng?
Nhà sư kia chưng hửng. Nhà sư mé tả lại quát hỏi:
- Ngươi còn định cãi nữa chăng?
Du Hữu Lượng cười lạt hỏi lại:
- Chẳng lẽ người xuất gia cũng ngậm máu phun người?
Nhà sư kia gầm lên:
- Thí chủ! Hãy tiếp chiêu đây!
Lão vung tay mặt phóng chưởng đánh ra.
Du Hữu Lượng nhìn nhà sư động thủ bất giác chấn động tâm thần hô:
- Thập bát thường quyền! Đây là tăng nhân của chùa Thiếu Lâm!
Chàng ngửa người về phía sáu một chút để né tránh. Không ngờ công lực của nhà sư thâm hậu khôn lường. Nội lực phát ra xa ngoài ba trượng. Chàng vừa lùi vừa kinh hãi?
Lại thấy sau lưng một luồng kình lực đánh tới, chàng khiếp sợ miễn cưỡng bước tạt ngang sang bên trái nửa bước. Một tiếng véo vang lên. Vạt áo chàng bị chưởng phong quét làm cho da đau rát.
Nhà sư chùa Thiếu Lâm xoay người đi. Tay trái đánh xéo tới. Năm ngón tay theo chưởng thế rồi co lại thi triển cầm long thủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/37059/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.