Tô Bạch Phong chú ý nhìn Truy Phong Kiếm Khách bằng cặp mắt sáng như điện. Lúc này trong đại sảnh yên lặng như tờ, tưởng chừng mũi kim rớt cũng nghe tiếng, chỉ có thanh âm trầm trọng của Truy Phong Kiếm Khách thỉnh thoảng vang lên.
Nhan Bách Ba cũng hi vọng Truy Phong Kiếm Khách cho Tô Bạch Phong một bài học vì gã nhận định chàng là người cuồng vọng.
Truy Phong Kiếm Khách đếm từ một đến mười rồi, Tô Bạch Phong vẫn đứng trong đại sảnh không nhúc nhích. Hắn rung trường kiếm một cái, mũi kiếm rít lên vù vù, ánh ngân quang lấp loáng.
Mọi người thấy thế đều tâm phục khen thầm:
- Cao đồ phái Điểm Thương quả nhiên danh bất hư truyền.
Tô Bạch Phong trong lòng nóng nảy đi kiếm Đường Nụy Tử để giải độc, nhưng bị Truy Phong Kiếm Khách Triệu Nhuệ dồn vào thế bất đắc dĩ. Chàng bản tính ưa ngọt chứ không ưa xẵng. Người nào dùng lối cương ngạnh để đối với chàng thì dù đã gặp việc tầy đình chàng cũng gác lại để ăn thua với đối phương. Chàng cất tiếng khen:
- Chiêu thức đầy như sao mọc thật là tuyệt diệu!
Chàng nhún mình toan vọt lên, bỗng chàng đảo mắt nhìn vào đại sảnh, bất giác chấn động tâm thần la lên:
- Ủa! Đây kia... phải chăng là Ngọc sạn cửa Phật của chưởng giáo phái Côn Luân! Ồ! Cả Tử Hồng Bảo Kiếm cũng đem đến đây rồi!
Mọi người đưa mắt nhìn vào quả thấy trong góc đại sảnh có đặt một thanh kiếm và một cây sạn và không hiểu ai đem bỏ đó từ hồi nào?
Nhan Bách Ba ở phái Võ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/37058/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.