Ni cô từ từ quay đầu ra ngó Tô Bạch Phong một cái, cất tiếng hỏi liền:
- Phải chăng thí chủ họ Tô?
Tô Bạch Phong ngơ ngác nhưng cũng gật đầu để đáp lại.
Ni cô lại nói:
- Xin thí chủ chờ một lát.
Cô nói rồi lon ton chạy vào thiền điện.
Sau một lát bỗng nghe thanh âm thiếu nữ rất lọt tai từ phía trong vọng ra:
- Mỗ má! Người đó... quả đã đến ư?
Thanh âm khác ừ một tiếng. Tô Bạch Phong liền nhận ra là thanh âm của chủ nhân. Quả nhiên hai mẹ con bà cùng trú ngụ trong chùa này.
Bà già kia cùng thiếu nữ áo vàng vén rèm bước ra. Thiếu nữ áo vàng thấy Tô Bạch Phong đứng ở trong chùa. Cặp mắt lớn chiếu ra những tia kỳ dị, cô nói:
- Quả nhiên ngươi đã không sai hẹn.
Tô Bạch Phong xá dài đến tận đất cất tiếng chào:
- Xin bái kiến chủ mẫu cùng thiếu chủ nhân.
Bà già hắng dặng một tiếng đáp:
- Lão thân không dám nhận đại lễ này.
Thiếu nữ áo vàng quay lại ngó bà già nói:
- Má má! Ban chiều mỗ má bảo Triệu... Triệu Phụng Hào làm cho má má đau thấu tâm can. Lão là gia gia của tiểu nữ thì không thể trách gã tỏ lòng cung kính đối với má má được...
Bà già nguýt cô một cái ngắt lời:
- Gia Linh! Ngươi ít mồm miệng chớ...
Rồi mụ nhìn Tô Bạch Phong nói tiếp:
- Nếu lão thân nhớ không lầm thì đêm qua ngươi đã tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/2484334/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.