Trong lầu văng vẳng có tiếng người vọng ra. Du Hữu Lượng nhảy vọt lên mái hiên, móc chân vào xà nhà lộn đầu xuống. Chàng nín thở nhìn qua khe cửa sổ vào trong thì thấy một người mặc áo hồng bào đứng xoay lưng ra cửa sổ.
Dưới ánh sáng vàng khè, mầu áo đỏ như máu khiến người ta có cảm giác ghê sợ.
Trước mặt người mặc áo hồng bào là cái bàn vuông. Một nhà sư áo xám đứng ở bên trái bàn. Lại một nửa thân hình mập ú đứng ở bên kia. Hiển nhiên là Tôn Công Phi, một tên sư gia của Bách Độc Giáo.
Bỗng nghe Tôn Công Phi lên tiếng:
- Đêm nay bọn ta dốc toàn lực lượng mà chưa được việc gì đã phải rút lui.
Cục diện biến ảo này khiến anh em bản giáo thì thầm phiền não...
Hắn chưa dứt lời thì người mặc áo hồng bào cất tiếng âm trầm hỏi:
- Ai dám buông lời oán than? Lệ luật Bách Độc Giáo có một không hai. Tôn Công Phi sao ngươi lại không chấp pháp cho nghiêm chỉnh?
Tôn Công Phi hít một hơi chân khí rồi đáp:
- Luật lệ có một không hai! Vì thế mà ty chức đã bắt lầm tên trọng phạm giam lại để sáng sớm mai đem ra xử tử.
Người mặc áo hồng bào hắng giọng một tiếng rồi nói:
- Ngươi làm gia sư mà năng lực ứng biến kém cỏi như vậy thật khiến cho lão phu phải thất vọng.
Tôn Công Phi đáp:
- Dù ty chức có điều lầm lỗi cũng chỉ vì cục diện hồ đồ, khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/2484294/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.