Du Hữu Lượng nghĩ thầm:
- Ta lên Thiên Trì kiếm được linh man rồi sẽ xuống núi thám thính tin tức Dư công tử thì may có thể tìm ra được manh mối.
Hôm sau chàng tiếp tục đi về phía Thiên Trì. Rừng rợ trên núi Trường Bạch cực kỳ sầm uất, có khu rừng kéo dài hàng trăm dặm, nhìn không thấy ánh mặt trời.
Du Hữu Lượng lên cao ngắm địa thế chọn đường tắt mà đi. Chàng đi đến trưa nghe đỉnh núi có tiếng nước chảy róc rách thì mừng thầm trong bụng. Chàng biết Thiên Trì ở trên đỉnh núi, liền tăng gia cước lực chạy thật nhanh.
Chàng lại đi hơn một giờ nữa rồi đề tụ chân lực nhảy lên ngọn núi, bỗng thấy sáng lòa. Một làn nước biếc hiện ra trước mặt. Đây là Thiên Trì trên núi Trường Bạch cảnh đẹp nổi danh thiên hạ.
Diện tích Thiên Trì rất lớn, địa thế bằng phẳng. Bờ ao đá mọt tai mèo.
Du Hữu Lượng giương mắt nhìn ra xa thấy quần sơn đều ở phía dưới.
Chàng đang trong lòng thoải mái, bỗng nghe sau tảng đá núi ở xa xa có thanh âm dõng dạc cất lên:
- Muội tử! Muội tử thua rồi!
Thanh âm một cô gái đáp lại:
- Cửu ca đã coi trận này từ trước. Cái đó chả có chi là lạ.
Du Hữu Lượng nghe thanh âm cô gái rất quen, liền nín hơi tiến về phía trước.
Chàng đi quanh mấy tảng đá lớn, bỗng trước mặt hiện ra một cây Cô Tùng cao ngất trời. Dưới gốc tùng có một đôi nam nữ thiếu niên. Cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/2484246/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.