Quyển I: Nó là Hoàng Anh Kiệt
Chương 33: Va chạm
Tạm thấy rằng thông tin thu thập đã đủ và tiền đã gần cạn, Kiệt quyết định về. Nhưng dù sao vẫn còn ít thời giờ và tiền bạc, chúng nó rủ nhau ra chợ mua một món đồ nhẹ nhàng gì để về làm quà cho người thân.
Vì đã thăm thú chợ mấy hôm, tìm hiểu cũng kỹ, bọn nó lập tức biết rõ mình cần mua gì để vừa hay, vừa tốt lại hợp túi tiền. Lộc mua một ít lá trà, Linh mua kim chỉ tốt, Tuần thì mua một cái túi hầu bao đựng tiền đẹp và bền, Trương Liêm, đứa em họ kiệm lời và ít cơ hội xuất hiện của Tuần thì mua ít cá khô để làm quà, Minh và Kiệt góp tiềm mua lọ mỡ gà- thứ bôi cho đỡ bị nẻ tay. Cái này là để cho mẹ Kiệt, đôi khi thì mấy cô cũng lại lấy, còn bà nội luôn tiếc rẻ không bao giờ dùng là cái chắc. Mẹ cậu vì làm nông mà tay chân bị nẻ nhiều, hai đứa muốn giúp mẹ một tí.
Mỡ gà không phải dễ làm, vì gà ngày xưa tương đối gầy, hơn nữa ai cũng muốn có mỡ về ăn cho ngon, thành ra nhà làm gà phải dành dụm ít lâu. May sao, hôm nay họ có một phần mỡ nhỏ, nên Kiệt và Minh có thể mua được. Mùi mỡ gà thơm hơn mỡ lợn, có lẽ chỉ kém vài thứ dầu thực vật đặc biệt như: dầu dừa, dầu ô- liu,… Ê, khoan đã, dầu dừa à… Có lẽ ta nên…
Choang!- Một âm thanh chát chùa vang lên, kéo Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575379/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.