Lăng Giản xuyên qua đến đây lâu như vậy, chưa từng thấy trận thế muốn làm cho người cha chạy trốn như thế này. Mấy lão ma ma lắc nhẹ vòng eo vung khăn lên tiến đến gần bên người Lăng Giản, ánh mắt các nàng là tuyệt đối phục tùng và vô cùng hung tàn. Khi các nàng đến gần, Lăng Giản rõ ràng có thể nhìn thấy dáng vẻ nghiến răng nghiến lợi của nọ. Trời ơi, Lăng Giản muốn quay người chạy trốn, mấy ma ma này trước đây có cừu oán với nàng sao? Tại sao mà họ thấy mình lại như thấy cừu nhân giết cha thế. 
"Ngươi, các ngươi muốn làm gì?!" 
Thân thể Lăng Giản không thể tự chủ lùi về phía sau, hy vọng cách xa mấy ma ma đang tới gần một chút. 
"Làm cái gì sao? Bổn cung đây là dạy cho ngươi biết trong cung thì nên có quy củ, người đâu, đánh cho ta!" 
Hoàng hậu lạnh lùng nhìn Lăng Giản, trước khi ma ma động thủ, nâng chung trà lên, nói: 
"Ngươi cho rằng ngươi còn có thể giống như trước đây có người sủng sao? Bổn cung nói cho ngươi biết, thân nàng sớm đã khó bảo toàn! Từ giờ trở đi, ngươi liền thành thật làm một tên cẩu nô tài đi!!" 
"Hoàng hậu nương nương, Tiểu Lăng Tử hắn* là nhất thời hồ đồ mới gọi sai đi. Cầu hoàng hậu nương nương cho hắn một cơ hội, tha cho hắn đi." Lam Ngữ Thần khẩn trương đến gần hoàng hậu nói, nàng không muốn nhìn thấy Lăng Giản bị đánh, sẽ làm cho nàng đau lòng. 
*[Trong tiếng Hoa, chữ "nàng" và "hắn" phát âm như nhau, nên ai không biết Lăng Giản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bai-thai-giam/1423602/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.