Sáng sớm không khíPhương gia đặc biệt thân thiện, dì giúp việc cũng ở nhà giúp Aram(what???) chăm sóc trong ngoài, có thể nói rằng không thấy bóng dáng.(Nguyên đoạn này ed mà không hiểu gì hết)
“Phu nhân đâu?”
“Tiên sinh, phu nhân ở trên lầu cùng thiếu gia nói chuyện! Thiếu gia sáng sớm hôm nay trở về.”
Thư Vĩ?
Anh sững sốt. Đúng, trường học đã được nghỉ hè, con thật sự nên từ Mĩ trở về. Anh cũng có hơn nữa năm không gặp con.
Hành Vân đi lại nhẹ nhàng, từ trên lầu đi xuống, vui vẻ cười nói: “Lấy Kính, Thư Vĩ đã trở lại.”
Lúc này, một đứa bé từ trên lầu lười biếng đi xuống, hào hoa phong nhã. Còn mang theo một cỗ nồng nặc mùi sách. (Mùi sách là mùi ntn?)
“Ba!” Thư Vĩ cúi nhẹ đầu coi như chào hỏi, cho dù không thường gặp mặt ba mình Thư Vĩ cũng không thể hiện thân thiện.
Ánh mắt lạnh nhạt của con trai làm cho anh sửng sốt, đảo mắt hỏi, đứa nhỏnày đã 12 tuổi rồi. Từ một đứa trẻ trong tả lót đã biến thành một đứatrẻ tuấn mỹ lịch sự rồi.
Sẽ không ai xem nhẹ hai ba con cóchỗ tương tự này, mặt mày giống nhau, nho nhã đẹp mắt giống nhau, khíchất lạnh nhạt cũng một dạng. Nhưng bất đồng là trên người Phương DĩKính* có khí chất nghiêm túc nội liễm. Mà Thư Vĩ mang theo mùi sách lạitrầm ổn trưởng thành sớm.
*Vâng xin thưa, ngày từ khi bắt đầu ed truyện mình đã thấy cái tên Phương Lấy Kính (PLK) nghe không đc xuôi tai cho lắm nhưng lại không tìm đc tên thay thế. Đến bây giờ sau baongày tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/honey-that-vat-va/107750/chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.