Anh ừng ực uống liềnvài hớp, cả nguyền mềm xuống tựa vào đầu vai nhỏ nhắn của cô. Cô có mộtthân thể rất mềm mại, đó là vợ của anh a….Có lẽ là ngã bệnh, cũng có lẽlà hơi thở ngọt ngào của cô giống như trong mơ. Giờ khắc này, anh phóngtúng bản thân mình say mê ôm lấy cô thật chặt.
“Lấy Kính, bác sĩ tới…..” Cô kêu nhỏ, muốn gạt mở tay đứng lên.
Tại sao thanh âm của cô nghe có chút lo lắng? Tại sao thân thể cô lại khẽ run? Cô không thích anh ôm sao?
Một trận tức giận không khỏi nâng lên, anh bốc đồng ôm cô càng chặt hơnchút. Anh bị bệnh, không có tỉnh táo như ngày thường, giống như đứa trẻmuốn làm gì thì làm. Một tay nắm tay nhỏ bé của cô, một tay ôm chặt hông của cô không chịu để cô rời đi.
“Cậu ấy bắt đầu phát sốt…….”Một thanh âm trầm thấp truyền đến, tiếp theo là một đoạn đối đáp anh nghe không rõ.
Người bên cạnh thật ồn ào, đến tột cùng là ai ở bên tai anh huyên náo? Anhnhăn mi lại, nghĩ lớn tiếng đuổi bọn họ đi ra ngoài,kêu bọn họn an tĩnh một chút. Nhưng anh hao hết toàn lực cũng không phát ra được âm thanhnào.
“……Uống thuốc trước rồi chích để cậu ấy hạ sốt, ngày mai tôi lại tới xem một chút…..” Thanh âm bác sĩ đã đi xa.
Cô lại lần nữa thử rút tay bị anh nắm chặt thì anh không vui xiết chặtlông mày, lầu bầu một tiếng đem tay cô nắm thật chặt. Như thế lặp lạihai, ba lần cô chỉ có thể bỏ cuộc.
“Xem ra anh thật sự bịbệnh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/honey-that-vat-va/107749/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.