Sau khi cùng Dung An Bình sống chung, Lê Tu Triết mới biết cậu là người rất lãng mạn, dù là nụ hôn buổi sáng khi ra khỏi nhà và lúc về nhà, còn có giấy nhớ hình trái tim trên tủ lạnh, hay là không chút keo kiệt mà nói “em yêu anh”.
Hơn nữa lúc hai người kỷ niệm một năm bên nhau, Lê Tu Triết vốn định dẫn cậu ra ngoài ăn cơm, kết quả lại bị từ chối, suy trước tính sau đành mang theo nhẫn cầu hôn ở nhà xem xét tình huống. Đừng nói là bên nhau chưa bao lâu đã kết hôn, nếu không phải sợ đối phương bị dọa, Lê Tu Triết từ sớm đã muốn trói người lại đem đi đăng kí.
Từ công ty trở về, Lê Tu Triết vừa mở cửa ra, đã ngửi được mùi đồ ăn. Dung An Bình nghe được tiếng bước chân của anh, vội vã từ bếp chạy ra, ôm một cái thật nồng nhiệt, còn nhón chân lên hôn anh một cái. “Đang nấu cơm sao?” Lê Tu Triết tò mò hỏi, dù biết Dung An Bình đang học nấu ăn, nhưng anh không hề nghĩ đến hôm nay sẽ thấy một bàn thức ăn phong phú như vậy. Bình thường hai người cùng nấu chút đồ ăn đơn giản, thỉnh thoảng sẽ ra ngoài ăn, rất ít khi tự tay làm nhiều như vậy. Dung An Bình kiêu ngạo hất cằm lên, dương dương tự đắc trả lời: “Tất cả đều là em nấu đó!” Sau đó kéo người đến bàn ăn, nói: “Mau mau nếm thử xem có ngon không.”
Ngồi xuống cầm lấy đũa, Lê Tu Triết gắp một miếng thịt bò bỏ vào miệng, Dung An Bình ngồi bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/honey-cung-nam-mong-nao/1507665/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.