Mặc dù không phải là con người, nhưng cả nhà Dung An Bình vẫn rất bình thường, bản thân tộc ăn giấc mộng không quá coi trọng tình thân, cậu từ sớm đã rời khỏi nhà tự mình chăm chỉ làm việc. Dựa vào năng lực có thể dễ dàng xâm nhập vào giấc mộng của người khác, làm một bác sĩ tâm lý làm đến thuận buồm xuôi gió.
Sau đó gặp Lê Tu Triết là người hợp ý, mất rất nhiều nổ lực, cuối cùng cũng bước được vào tim của đối phương.
Nhưng mà hiện tại, cơ thể giữa những rung lắc không ngừng, Dung An Bình hiếm khi thấy hối hận, hận chính mình lúc trước tại sao lại tự tìm đường chết mà ở văn phòng trêu chọc đối phương. Cậu không giống Lê Tu Triết từng học cưỡi ngựa, dù là ở trong mơ, cũng sợ ngã xuống, gắt gao bám lấy người điều khiển dây cương không buông tay.
Lê Tu Triết lại vừa cười vừa ôm lấy người đang run rẩy, trong trường đua ngựa đang xây dựng, cùng cưỡi một con ngựa chậm rãi tiến về phía trước. Gió từ phương xa thổi đến, lướt qua bên tai, lưu lại cảm giác man mát trên da thịt. Con ngựa dưới thân hơi không kiên nhẫn mà hất đầu, móng ngựa gõ lộc cộc trên đất đan xen theo nhịp điệu, chỉ là không thể lao đi mà không gặp trở ngại, tốc độ chậm tựa tản bộ mà bước đi.
“Đừng nhanh vậy mà!” Dung An Bình khiếp sợ lên tiếng, trong giấc mơ của Lê Tu Triết cậu càng ngày càng mất quyền kiểm soát, thân là kẻ ăn giấc mộng lại bị con người áp chế hoàn toàn, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/honey-cung-nam-mong-nao/1507664/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.