Thấm thoát 2 ngày đã trôi qua, hôm nay là ngày cuối cùng ở biển. Hômnay, nó phải thực hiện kế hoạch của nó thôi. Nó sẽ tiến hành tát hợp cho Đăng Duy và Ngọc Lam, còn đang suy nghĩ không biết sẽ làm gì thì độtnhiên điện thoại có tin nhắn: " Em ra biển gặp anh được chứ? "
Nó đã nghĩ ra được nên làm gì, nó nhắn tin cho Lam:
" Một lát bạn ra biển đi dạo nhá, sẽ có bất ngờ đấy. "
Nó bỏ điện thoại xuống rồi mang dép vào đi xuống biển. Nó đi chânkhông dạo quanh biển, trên tay nó cầm đôi dép. Vừa đi nó vừa nhìn rabiển ngắm biển phẳng lặng và những ngôi sao lấp lánh phản chiếu xuốngmặt nước. Đi được một đoạn thì thấy Đăng Duy đứng đó với hai cây nến, nó khẽ mỉm cười bước đến bên anh:
- Anh hẹn em ra đây có chuyện gì vậy?
- Hôm nay, anh muốn nói với em những gì anh đã cất giấu trong tim từ lâu lắm rồi. - Duy khẽ đưa tay cầm lấy hai tay nó.
-... - Nó im lặng.
- Anh yêu em.
- .... - Nó vẫn im lặng.
- Em có thể làm bạn gái anh chứ?
- Em xin lỗi anh nhưng người em yêu không phải anh? Người em yêu là Quang Bảo, điều đó anh cũng biết mà.
- Em không thể cho anh một cơ hội sao?
- Anh có dám chắc với em rằng anh thật sự yêu em?
- Ý em là gì?
- Hay đó chỉ là thích chứ không phải yêu.
- Anh...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-va-noi-dau/2868640/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.