6.00 p.m Reng...Reng...Reng...
- Alo - Thanh Uyên nói.
- Mày chuẩn bị đồ đi. - Nó nói.
- Làm gì?
- Mai tụi mình đi biển chơi.
- Mày đùa à.
- Tao nói thiệt, mai đi biển.
- Sao mà gấp thế, sao tao chuẩn bị kịp.
- Tao không cần biết, mày cứ vơ đại mấy bộ đồ đi. Mình chỉ đi 3 ngày thôi.
- Cái gì? 3 ngày? Làm sao tao chuẩn bị kịp.
- Tùy mày, từ đây tới 6 giờ sáng mai tại cổng nhà tao, mày cứ từ từ màchuẩn bị. - Nó nói rồi không đợi đầu dây bên kia lên tiếng liên ngắtmáy.
Thanh Uyên ngơ ngác, cô giận đến đỏ cả mặt, thầm rủa con bạn thân đã sắp xếp mọi chuyện:
- Lương Ngọc Bảo Phương, mi sẽ thiệt đáng ghét.
Nó lại nhấn gọi cho 3 người còn lại, vẫn lập lại trình trạng cũ,tất cả đều hết thảy ngạc nhiên. Thông báo cho Lam xong thì nó cầm điệnthoại mà lòng cứ đắn đo mãi, nó không biết có nên gọi cho hắn không, nửa thì muốn, nửa lại không. Cuối cùng, nó cũng nhấn gọi cho hắn. Sau vàilần đổ chuông, đầu dây bên kia mới lên tiếng:
- Alo
- Chào Quang Bảo, trong ba ngày tới anh có rảnh không? - Nó nói.
- Chắc cũng rảnh. Có chuyện gì vậy, Mun?
- Tôi muốn rủ anh đi chơi biển cùng chúng tôi, anh đồng ý chứ?
- À, được. Mà lúc nào?
- Sáng mai 6 giờ, chúng ta sẽ tập trung trước cổng nhà tôi. Anh không bận gì chứ?
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-va-noi-dau/2868639/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.