Ra khỏi sân bay thành phố E cũng hơn mười giờ tối, Vu Duẫn nhanh chóng lên xe và ngay lập tức đến nhà xem tình hình sức khỏe của Lam Xảo Nhiên.
“ Ba mẹ… cho con đón vợ con về nhà. ”
Bà Lam buồn rầu thở dài, lên tiếng:
“ Con vừa về sao? ”
“ Dạ vâng! ”
“ Xảo Nhiên đến nhà của Tố Hinh rồi, mẹ nhờ con bé khuyên nhủ giúp, hay con tới đó thử xem. ”
Trong một căn hộ chung cư cao cấp, chính là nhà của Tịch Tố Hinh. Do ba mẹ cô ấy đi du lịch, nên hiện tại chỉ có cả hai. Lúc này, Lam Xảo Nhiên và cô ấy đều nằm trên giường, nghiêng người đối diện khuôn mặt với nhau. Cô ấy vừa lau nước mắt cho cô, vừa lên tiếng:
“ Cậu khóc suốt mấy giờ đồng hồ rồi đấy Xảo Nhiên, cậu làm tớ không dám lấy chồng. ”
“ Tốt nhất cậu đừng có lấy chồng… híc… ”
“ Hazz, nhưng Vu Duẫn tệ như thế sao? ”
“ Huhu…cậu đừng có nhắc tên anh ta…hức… ”
Thêm 20 phút sau đó, Lam Xảo Nhiên vẫn cứ nằm khóc như thế. Bỗng dưng, chuông cửa vang lên inh ỏi, thế là Tịch Tố Hinh gấp gáp ngồi dậy và xuống giường, chạy đi mở cửa xem ai đến vào giờ này.
Thế nhưng, thông qua màn hình, cô ấy nhìn thấy người bên ngoài chính là Vu Duẫn, cuối cùng phải chạy ngược vào phòng thông báo với bạn thân.
“ Xảo Nhiên… Xảo Nhiên… Vu Duẫn đang ở bên ngoài kia! ”
“ Cái gì? ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-me-dam-em/3592815/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.