• Ba ngày sau…
Hôn nhân chóng vánh, nhanh đến cũng dễ úa tàn. Chuyến công tác bên Anh của Vu Duẫn không được hủy bỏ hay chuyển sang cho cấp dưới, anh đành phải lên máy bay theo đúng lịch trình, mặc dù hôn nhân đang xảy ra nhiều chuyện chưa được giải quyết.
Mười hai giờ khuya, ông bà Lam lái xe đưa Lam Xảo Nhiên vào bệnh viện, bởi vì hiện tại cô bị nóng sốt mê man. Lúc tối, cô đã than mệt, đau đầu và ăn ít, lên phòng ngủ sớm. Thế nên trước khi đi ngủ, bà Lam đã sang phòng kiểm tra và phát hiện.
Lúc này, Xảo Nhiên đã đỡ vài phần và đang truyền dịch. Thấy thế, nên bà Lam lên tiếng nói với ông Lam:
“ Xảo Nhiên ổn rồi, em sẽ ở đây với con, anh về nhà với ba đi. ”
“ Ừ, sáng anh nấu cháo mang vào. ”
“ Vâng. ”
Sau đó, bà Lam tiễn ông Lam ra khỏi phòng bệnh và căn dặn thêm vài điều về khẩu vị của cô, đến khi quay lại phòng bệnh thì Xảo Nhiên đã tỉnh táo mở mắt, còn đang khóc…
“ Sao thế con? Khó chịu hả? Để mẹ gọi bác sỉ. ”
“ Dạ không…con khỏe rồi… ”
Và rồi, bà Lam chậm chạp ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, lấy khăn giấy nhẹ nhàng lau đi nước mắt đang rơi xuống khuôn mặt của cô, điềm đạm cất lời:
“ Lớn rồi, cũng sắp làm mẹ tới nơi, vậy mà lúc bệnh còn khóc như trẻ con. ”
Càng nói, thì nước mắt của cô tuôn rơi nhiều hơn, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-me-dam-em/3592814/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.