Cơm nước xong, Tần Tích đã nhìn thấy dáng vẻ Hàn Thành Nghiêu muốn đi ra ngoài, cô đề nghị ở khách sạn #Sun.lqd#chờ anh ta trở về, định tìm cơ hội chạy đi, đáng tiếc Hàn Thành Nghiêu không yên lòng, để cho cô đi theo mình.
Hàn Thành Nghiêu thấy dáng vẻ Tần Tích không tình ngyện lên xe: "Em muốn trở lại bên cạnh anh ta?"
Tần Tích muốn nói dĩ nhiên, nhưng nhìn đến vẻ mặt lạnh lùng của Hàn Thành Nghiêu, cô nuốt xuống lời nói cứng rắn bên môi, bây giờ cô không phải một mình, vẫn nên ít đắc tội với anh ta thì tốt hơn, nhưng tại sao cô gặp phải mọi người hung dữ như vậy, Cố Mộ Nghiêm, Hàn Thành Nghiêu cũng thế, thật là đủ rồi.
Hàn Thành Nghiêu hẹn gặp Lương Hạo ở biệt thự làng du lịch, nhưng không ngờ mới vừa xuống xe, bọn họ đã thấy người quen, Lão quỷ cũng nhìn thấy bọn họ, lộ ra nụ cười ma quỷ: "Hàn tiên sinh, không thể nghĩ đến gặp anh ở Phượng thành."
Tần Tích nhìn nét mặt của Hàn Thành Nghiêu thì có thể thấy được anh ta rất chán ghét Lão quỷ, trên căn bản cũng không muốn nói với ông ta một câu nào.
Vẻ mặt Lão quỷ ngạo mạn: "Hàn tiên sinh, lần trước nhiều người cũng không giết chết được tôi, có phải cảm thấy thủ hạ mình rất vô dụng không."
Hàn Thành Nghiêu lộ ra một nụ cười lạnh: "Lần sau nhất định sẽ muốn mạng của mày!"
"Ha ha... Tao chờ."
Hàn Thành Nghiêu mang theo Tần Tích đi vào, Lão quỷ đứng ở phía sau nhìn bóng lưng bọn họ, trong mắt tràn #Sun.lqd#đầy tính toán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-hao-mon-vo-yeu-be-nho-cua-dai-thuc/1097253/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.