Edit: Sun520 – DĐLQĐ
Cố Mộ Nghiêm đuổi theo nhưng không thấy người, trên mặt anh tràn đầy nóng nảy, lấy điện thoại di động ra gọi #Sun.lqd#điện thoại cho cô, lại truyền đến nhắc nhở máy đã tắt máy, anh sai lầm rồi, anh nên tin cô mới phải.
Anh chân trước mới vừa đi không lâu, Hàn Thu chân sau đã từ bệnh viện trở lại, lại không thấy Tần Tích, hỏi thăm quản lý nhà hàng mới biết mới vừa rồi xảy ra tranh cãi ở đây, Tần #Sun.lqd#Tích chân trước chạy đi, chân sau một người đàn ông đuổi theo, Hàn Thu suy đoán chắc chắn là Cố Mộ Nghiêm.
Mộ Mghiêm cũng thật là, bây giờ Tiểu Tích mang thai, cũng không quan tâm một chút, chạy đi như vậy nếu có chuyện xảy ra thì làm thế nào.
Hàn Thu gọi điện thoại cho Cố Mộ Nghiêm, nhưng máy vẫn ở chế độ bận, nghĩ thầm nói không chừng bọn họ đã đi về trước, nên bà đi về gặp rồi nói sau.
**
Tần Tích và Hàn Thành Nghiêu ra khỏi nhà hàng, cô muốn rời đi, nên nói với Hàn Thành Nghiêu: "Hôm nay cám ơn anh, thời gian không còn sớm, tôi phải trở về."
Dù sao cô cũng cùng đi với mẹ, không thấy cô nhất định mẹ sẽ lo lắng, hay trở về trước, tránh cho mẹ lo lắng.
Hàn Thành Nghiêu vừa nghĩ tới cô phải trở về bên cạnh người đàn ông kia, trong lòng đã cảm thấy rất khó chịu, một tay nắm cánh tay của cô, kéo cô đi về phía xe.
Tần Tích không chịu đi, tay ôm cây cột, chết sống không buông tay: "Hàn Thành Nghiêu, sao anh lại muốn bắt cóc tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-hao-mon-vo-yeu-be-nho-cua-dai-thuc/1097252/chuong-92-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.