“Tuy nhiên, hai ngày nay tránh đông tránh tây, khiến tôi mệt chết đi được!” Vương Tử Hàm buông lỏng tựa vào trên ghế sa lon.
Tần Tích nhìn cô, cảm thấy cô (VTH) không giống người xấu chút nào, không hiểu Cố Mộ Nghiêm nhìn thế nào mà nói cô ấy là người xấu.
“Bọn họ là bảo vệ cô… cô tại sao lại muốn thoát khỏi bọn họ.”
“Bọn họ bảo vệ tôi, nhưng bọn họ cũng được lệnh muốn bắt tôi trở về, cô không biết tôi đáng thương nhiều thế nào đâu, lại bị bức hôn...” Vương Tử Hàm cố gắng muốn nặn ra hai giọt nước mắt, nhưng cô không làm được.
Tần Tích tò mò hỏi thăm: “Nếu cô không thích đối phương, vậy tại sao cha mẹ cô lại muốn cô kết hôn.”
Vẻ mặt Vương Tử Hàm buồn thiu: “Cha mẹ tôi cảm thấy tôi rất bướng bỉnh, nên muốn tìm một người để quản lý tôi, nhưng tôi không thích người đàn ông kia chút nào cả, dáng dấp lại không đẹp trai, không thích hợp làm ứng cử viên ông xã của tôi, quan trọng nhất là tôi đã có người trong lòng rồi, cho nên tôi thừa dịp cha mẹ tôi không chú ý, lén chạy ra ngoài, sau đó bọn họ để cho người ta tới bắt tôi trở về.”
“Vậy tại sao cô không đưa người trong lòng cô đi gặp cha mẹ cô?”
“Tôi cũng nghĩ vậy, quan trọng là anh ta đã biến mất, mà tôi không tìm được anh ta, đáng chết, tôi hỏi thăm thì nghe được anh ta tới nước Anh, cho nên đã đuổi theo, nhưng vẫn không tìm thấy.” Nói đến cái này, Vương Tử Hàm đã cảm thấy tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-hao-mon-vo-yeu-be-nho-cua-dai-thuc/1097223/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.