Hôm nay là ngày Tôn Tử Đằng và Bạch Nhược Y thực hiện việc thứ nhất trong kế hoạch bắt đầu lại từ đầu sau một lần đã đổ vỡ với tình yêu chẳng được trọn vẹn.
Chỉ mới hơn 6 giờ sáng Nhược Y đã chuẩn bị xong bữa sáng tươm tất, đầy đủ dinh dưỡng cho gia đình nhỏ của mình.
Vừa tháo xong tạp dề vốn định lên phòng xem Tôn Tử Đằng đã dậy chưa thì anh đã xuống tới từ lúc nào, lại còn bất ngờ ôm lấy cô từ phía sau.
"Ai cho em dậy sớm trước anh! Không có em anh ngủ không ngon gì cả nên bây giờ cảm thấy hơi mệt rồi nè."
"Anh mệt hả? Trong người có khó chịu chỗ nào không? Em đưa anh đi bệnh viện nha!"
Nghe anh nói mệt thôi mà Nhược Y đã cuống hết cả lên, cô lập tức quay người lại dùng ánh mắt lo lắng tỉ mỉ ngắm nhìn khuôn mặt của người đàn ông, xem có gì bất ổn hay không thì đột nhiên lại thấy anh bật cười, sau đó còn hôn chụt lên môi cô một cái.
"Anh chỉ nói đùa thôi mà. Xem em kìa, lại căng thẳng, nhăn mặt nhíu mày nữa rồi."
Biết anh đùa thì người phụ nữ mới cảm thấy nhẹ lòng. Quả thật bây giờ sức khỏe của anh là điều mà cô lo lắng nhất, nên cứ hễ khi nghe thấy anh nói mệt, hay sắc mặt anh hơi khác thường hơn một chút thì lòng cô đã chẳng yên.
"Sau này đừng có trêu em kiểu vậy nữa. Anh làm em sợ đó."
"Sao lại sợ? Dạo này anh thấy em lạ lắm nha, cứ như là có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437729/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.