Bữa tối tại Tôn gia được diễn ra trong vui vẻ, vì có sự góp mặt của tiểu Lam nên những chuyện của người lớn, tất cả đều không ai nhắc đến để cô bé có được một bữa ăn thoải mái và ngon miệng. Phần lớn thời gian để Diệu Ninh và Tôn Thái trò truyện với đứa cháu gái đã xa cách nhiều năm đến giờ mới được gặp lại.
Tuy mới gặp mặt lần đầu tiên nhưng Bạch Nhược Lam có vẻ như rất thích hai ông bà nên giữa ba người nhanh chóng đã trở nên thân thích.
Ăn tối xong họ lại dắt nhau ra phòng khách xem tivi, ăn trái cây tráng miệng và cùng nhau trò chuyện.
"Anh rất vui vì em đồng ý để tiểu Lam gặp lại ông bà nội. Tiểu Nhược, cảm ơn em!"
Từ bên ngoài, Tôn Tử Đằng có thể nhìn thấy Tôn Thái và Diệu Ninh đang vui vẻ biết nhường nào khi có tiểu Lam bầu bạn bên cạnh. Chỉ tiếc là niềm vui và hạnh phúc này lại chẳng được trọn vẹn.
"Đâu có lí do gì phải cấm cản chuyện tiểu Lam gặp lại ông bà nội. Đó đều là những người mà con bé cần được biết và tôn trọng mà."
Thái độ của Nhược Y dành cho người đàn ông ấy vẫn rất lạnh nhạt. Có lẽ anh đã quen rồi nên cũng không còn cảm thấy đau lòng nữa.
Bầu không gian giữa cả hai thoáng chốc rơi vào yên tĩnh đến mức ngột ngạt.
Thật ra thì lúc này có một chuyện đáng lẽ sẽ được nói ra nhưng Tôn Tử Đằng cứ mãi chần chừ, trong thâm tâm anh thì chẳng muốn nói đâu nhưng do dự mãi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/437708/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.