Sau một lúc chật vật với thân hình cường tráng của nam nhân ấy thì Bạch Nhược Y cũng đưa anh lên đến phòng trên khu khách sạn.
Lúc này đột nhiên cô cũng cảm thấy đầu óc có chút mất tỉnh táo, mọi vật hiện ra trong tầm mắt trở nên mơ hồ nhưng vẫn cố gắng giữ được lí trí để dìu Tôn Tử Đằng nằm lên giường.
"Anh nằm đây nha, em ra ngoài tìm tiểu San vào chăm sóc cho anh!"
Nói rồi cô gái liền rời đi, dùng chút tỉnh táo cố gắng có được ra ngoài tìm Lại Minh San, nhưng khi nhìn ra phía cửa thì cô cảm thấy lạ một chỗ vì rõ ràng trước đó cô không hề đóng cửa, nhưng lúc này cánh cửa ấy đã được đóng, càng lạ hơn là khi cửa còn bị khóa bên ngoài mở mãi cũng không được.
"Lạ thật? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy chứ?"
Cô thầm mắng trong lòng, sau đó vội quay trở vào trong lấy điện thoại bấm số gọi cho Lại Minh San nhưng đầu dây bên kia chỉ truyền đến những tiếng tút tút không ai trả lời.
Tôn Tử Đằng căn bản đã chẳng còn nhận thức được chuyện gì nữa mà anh đã thiếp đi từ lúc nào.
Một mình Nhược Y trong phòng với đống rắc rối, cô đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì trong khi đó tâm trí của cô mỗi lúc càng mờ ảo. Đầu óc choáng váng đến sắp không giữ được thăng bằng nên phải ngồi xuống giường, đưa tay ôm đầu. Nơi đó đang vô cùng đau nhức, sau vài giây cô đã chẳng thể nào chống đỡ được nữa mà vô thức ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-em-chon-dau-thuong/272823/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.