Edit: Tiểu Điềm Điềm
Tiểu Ôn trở về có hơi chậm, bất quá cũng chưa được bao lâu.
Mạc Cổn Cổn ngửa đầu.
Khóe miệng Tiểu Ôn mở rộng: “Là diễm quỷ lúc trước.”
Mạc Cổn Cổn nghi hoặc không hiểu, “Diễm quỷ?”
Tiểu Ôn gật đầu, trong mắt tràn ngập khói mù đen kịt: “Diễm quỷ kia gan to bằng trời, thải bổ con gấu cường tráng kia.”
Mạc Cổn Cổn bừng tỉnh gật đầu, “Vậy hiện tại gấu sao rồi?” Cậu còn nhớ rõ, bị diễm quỷ quấn lấy, sẽ chết người đó.
Tiểu Ôn cười nhạo: “Nếu không phải hắn mơ mộng hão huyền, cũng sẽ không chọc đến diễm quỷ.”
Nói là tự làm tự chịu, nhưng Tiểu Ôn giận ở chỗ diễm quỷ dám hóa thành bộ dạng của Mạc Cổn Cổn mê hoặc Gấu.
Cho nên ở trong mắt Gấu, người hắn phát sinh quan hệ không phải diễm quỷ, mà là…
Người trong lòng hắn.
Sau khi Tiểu Ôn xem ký ức của nam nhân, tức gần chết. Mơ tưởng cũng liền thôi, thế mà trong âm thầm dám làm ra chuyện biến thái như vậy! Đừng nói hắn bị thải bổ thân thể thiếu hụt gần chết. Tiểu Ôn chưa chém cho hắn một đao để cho hắn triệt để đứt hơi đã đủ nhân nghĩa rồi.
Mà diễm quỷ kia cũng lớn gan.
Biến ai không tốt, vậy mà lại dám trêu chọc Cổn Đoàn Nhi lão đại của bọn họ.
Đầu óc Mạc Cổn Cổn chậm chạp, cho nên Tiểu Ôn mới nói hàm hồ cho qua, sau lưng Gấu Trúc Đoàn Nhi, Tiểu Ôn mới giảng giải cặn kẽ.
Sau đó lệ quỷ khác cũng náo loạn lên.
Tôn Tiểu Tuyền nóng tính trực tiếp nổ tung: “Thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-cua-con-con-co-mat-am-duong/1852502/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.