Bộ dáng thử dò xét ngây thơ của nhóc con quá thú vị. Lục Kiêu Kỳ nhịn không được lại xé một miếng thịt cho nhóc, quả nhiên con ngươi đen láy của gấu trúc liền sáng rực lên. Anh thu tay về, liền thấy Cục Bông Nhỏ vươn hai móng vuốt nhỏ ôm lấy thịt liếm vài cái, bộ dáng yêu thích chịu không nổi.
Lục Kiêu Kỳ: “… …”
Thực sự bị chọc cười, Lục Kiêu Kỳ lấy cái cục thịt đầy mỡ kia, xé ra một miếng bự rồi dùng lá cây bao lại bỏ vào lòng Cục Bông Nhỏ.
Còn chưa kịp buồn bực, Mạc Cổn Cổn thụ sủng nhược kinh: Hửm??
Mạc Cổn Cổn ngẩng đầu mang theo tâm tình hoang mang lại mong đợi.
Ngón trỏ của Lục Kiêu Kỳ chạm vào cái lỗ tai đen tròn vo, đè cái tai nhỏ nộn nộn xuống.
Mạc Cổn Cổn ôm thịt, cứng đờ như tượng gỗ.
Nhóc con sắp ôm không nổi nữa, lại cố chấp không chịu buông tay. Lục Kiêu Kỳ thầm thấy buồn cười, rồi lại bỏ thêm trái cây vào lòng nhóc.
Mạc Cổn Cổn phải dùng cằm chống mới không để cho trái cây rơi xuống.
Xoay người, con ngươi Thượng tướng tràn ra sự ngưng trọng đã bị ẩn giấu thật sâu, đứng dậy thu hồi máy truyền tin không chút có phản ứng nào, ấn một cái vào nút không gian, một người máy được sơn màu đen không có cánh tay chợt xuất hiện.
Mạc Cổn Cổn run cầm cập, rốt cuộc trái cây bị móng vuốt nho nhỏ ôm cũng rơi xuống. Chỉ là lúc này, Gấu Trúc Đoàn Nhi hộ thực (bảo vệ đồ ăn) không có chú ý tới, cặp mắt đen láy trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-uoc-cua-con-con-co-mat-am-duong/150325/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.